LÀM LẠI CUỘC ĐỜI, phần 2
(Trích cuốn "Những năm tháng ngọt ngào trong đời của Debbie Ford)
Hầu hết chúng ta cố gắng quên đi những sai lầm, những điều đáng tiếc, và những bất hạnh của mình mà không hề "thanh lý" chúng. Nhưng "thanh lý" là một bước quan trọng không thể bỏ qua nếu chúng ta thực sự muốn để quá khứ nằm yên phía sau chúng ta, đúng tại vị trí của nó.
Chúng ta phải hiểu rằng nếu chúng ta cứ níu kéo quá khứ bên mình mỗi ngày thì rồi quá khứ sẽ trở thành hiện tại. Hầu hết chúng ta đều biết rõ điều này nhưng vì một số lý do, chúng ta cảm thấy ràng buộc với những gì đã xảy ra ngày hôm qua đến mức thấy thật khó để chúng qua đi.
Có lẽ là vì chúng ta mong chờ một giải pháp nào đó - dưới hình thức bồi thường, một lời xin lỗi hoặc một kết quả khác đi - và vì thế, thay vì giải thoát và vươn lên, chúng ta lại ra sức níu kéo những bực dọc chứ không phải từ bỏ những gì mà chúng ta tin rằng mình mắc nợ.
Với cách giải quyết này, dĩ nhiên vấn đề là ở chỗ: nếu chúng ta cần một người nào khác tham gia "thanh lý" cùng chúng ta, thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ có được một cơ hội tốt cả.
Không thể đợi bất kỳ ai khác làm thay việc kết thúc quá khứ.
Chúng ta phải khẳng định, đòi hỏi và giành việc đó cho chính mình.
Nếu có trường hợp ai đó từ quá khứ của chúng ta đồng hành cùng chúng ta và mang tới cho ta những gì ta vẫn đang mong đợi thì điều đó quá tuyệt vời, nhưng nếu chúng ta chịu trách nhiệm 100% cho chính cuộc đời mình thì phải tìm cách kết thúc cho chính mình để có thể vươn lên. Quá trình kết thúc giúp chúng ta hàn gắn quá khứ và làm hòa với chính mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét