Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

THIÊN ĐÀNG VÀ ĐỊA NGỤC

Câu hỏi 140: Có đời sống sau khi qua đời?

Trả lời: 
Có đời sống sau khi qua đời? Kinh Thánh nói với chúng ta: “Loài người bởi người nữ sanh ra, sống tạm ít ngày, bị đầy dẫy sự khốn khổ. Người sanh ra như cỏ hoa rồi bị phát; Người chạy qua như bóng không ở lâu dài…Nếu loài người chết có sống lại được chăng! (Gióp 14:1-2,14)

Giống như Gióp, tất cả chúng ta gần như bị thách thức bởi câu hỏi này. Sau khi chúng ta qua đời chính xác điều gì sẽ xảy ra? Có phải đơn giản là chúng ta thôi tồn tại? Có phải đời sống là cánh cửa quay vòng của sự khởi hành và quay lại trần gian để đạt được một cá nhân cao quí? Có phải mọi người đi đến cùng một nơi hay đi đến những nơi khác nhau? Có Thiên đàng và địa ngục thật không hay chỉ là trạng thái của tâm trí?

Kinh Thánh nói với chúng ta rằng không chỉ có cuộc sống sau khi qua đời mà là sự sống đời đời rất vinh hiển đó là “ Ấy là sự mắt chưa thấy, tai chưa nghe, và lòng người chưa nghĩ đến, nhưng Đức Chúa Trời đã sắm sẵn điều ấy cho những người yêu mến Ngài.” (I Cô-rinh-tô 2:9). Đức Chúa Trời trong thân hình con người của Chúa Giê Xu Christ đã đến thế gian để tặng cho chúng ta món quà sự sống đời đời. “Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh.” (Ê-Sai 53:5) Những hình phạt của chúng ta xứng đáng phải chịu được Chúa gánh lấy và Ngài dâng chính mạng sống của Ngài làm của lễ chuộc tội. Ba ngày sau Ngài đã sống lại minh chứng cho sự chiến thắng của Ngài trên sự chết bằng linh hồn và thân thể. Ngài còn ở lại thế gian trong bốn mươi ngày và được hàng ngàn người làm chứng trước khi Ngài thăng thiên về nhà đời đời trong Thiên đàng. Rô ma 4:25 nói: “Ngài đã bị nộp vì tội lỗi chúng ta, và sống lại vì sự xưng công bình của chúng ta.”

Sự sống lại của Chúa Giê Xu là bằng chứng hiển nhiên. Sứ đồ Phao Lô đã thách thức câu hỏi căn cứ trên nhân chứng nhìn thấy tận mắt và không một ai tranh cãi được sự thật này. Sự sống lại là nền tảng trong niềm tin Cơ Đốc giáo vì Chúa Giê Xu Christ đã sống lại sau khi qua đời, niềm tin chúng ta là cũng được sống lại như vậy.

Phao Lô đã nhắc nhở một vài Cơ Đốc nhân đầu tiên vô tín như vầy: “Vả, nếu giảng dạy rằng Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, thì sao trong anh em có kẻ nói rằng những kẻ chết chẳng sống lại? Nếu những kẻ chết không sống lại, thì Đấng Christ cũng đã chẳng sống lại nữa.” (I Cô-rinh-tô 15:12-13)

“Nhưng bây giờ, Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, Ngài là trái đầu mùa của những kẻ ngủ. Vả vì cớ một người mà có sự chết, thì cũng bởi một người mà có sự sống lại của những kẻ chết. Như trong A-Đam mọi người đều chết, thì cũng một lẽ ấy, trong Đấng Christ mọi người đều sẽ sống lại.” (I Cô-rinh-tô 15:20-22). “Và Đức Chúa Trời là Đấng đã khiến Chúa sống lại, cũng sẽ lấy quyền phép mình khiến chúng ta sống lại nữa.” (I Cô-rinh-tô 6:14).

Mặc dầu thật sự tất cả chúng ta đều sống lại, nhưng không phải tất cả đều đi Thiên đàng. Từng người phải quyết định trong đời sống này chọn lựa nơi mà mình sẽ đi vào cõi đời đời. Kinh Thánh nói rằng theo như đã định cho chúng ta phải chết một lần, rồi sẽ chịu phán xét. (Hê-bơ-rơ 9:27) Những người làm sự công bình sẽ đi vào sự sống đời đời trong Thiên đàng, nhưng những người vô tín sẽ bị đưa vào sự hình phạt đời đời là hỏa ngục. (Ma-thi-ơ 25:46).

Hỏa ngục không chỉ là trạng thái tồn tại mà là một nơi có thực cũng như Thiên đàng. Đó là nơi những người không công bình sẽ chịu đựng cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời đời đời không bao giờ chấm dứt. Họ sẽ có cảm xúc kéo dài, tinh thần và thể xác dằn vặt. Sự đau khổ có ý thức vì xấu hổ, ân hận, hối tiếc.

Hỏa ngục được mô tả là một hố sâu không đáy (Lu-ca 8:31; Khải Huyền 9:1) và là hồ lửa cháy bằng lưu huỳnh, những người trong nơi ấy sẽ chịu đốt cả ngày lẫn đêm mãi mãi đến muôn đời. (Khải Huyền 20:10) Trong hỏa ngục nơi có khóc lóc nghiến răng cho thấy cực kỳ đau đớn và hận. (Ma-thi-ơ 13:42) Nơi ấy loài sâu bọ không hề chết và lửa không hề tàn. (Mác 9:48) Đức Chúa Trời không vui về sự chết của kẻ hung dữ, nhưng Ngài mong mõi họ từ bỏ đường lối hung dữ để được sự sống. (Ê-xê-chi-ên 33:11) Nhưng Ngài không ép buộc chúng ta tin nhận nếu chúng ta thích từ chối. Ngài có sự chọn lựa cho chúng ta nhưng Ngài để chúng ta quyền quyết định – trở thành một phần sự sống trong Ngài.

Đời sống trên đất là một cuộc thử nghiệm – Một sự chuẩn bị cho những gì sắp đến. Đối với người tin Chúa, sự sống đời đời hiện diện sát bên cạnh Đức Chúa Trời. Vì thế làm thế nào chúng ta được xưng công bình và nhận sự sống đời đời này? Chỉ có một con đường duy nhất: Tin vào Chúa Giê Xu Christ là con của Đức Chúa Trời. Chúa Giê Xu đã nói: “ Ta là sự sống lại và sự sống, kẻ nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi. Còn ai sống và tin Ta thì không hề chết…” (Giăng 11:25-26)

Món quà của sự sống đời đời ban cho tất cả mọi người nhưng nó đòi hỏi chúng ta phải từ bỏ những ham muốn thế gian của chính mình để dâng đời sống chúng ta cho Đức Chúa Trời. “Ai tin Con thì được sự sống đời đời, ai không chịu tin Con thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó.” (Giăng 3:36) Sau khi chết chúng ta không còn cơ hội ăn năn tội của chúng ta vì khi gặp Đức Chúa Trời chúng ta không có sự chọn lựa nào khác ngoài việc tin nhận Ngài. Ngài muốn chúng ta đến với Ngài bằng đức tin và lòng yêu mến ngay bây giờ. Nếu chúng ta chấp nhận sự chết của Chúa Giê Xu Christ như sự đền tội phản nghịch Đức Chúa Trời của chúng ta. Chúng ta được bảo đãm không chỉ một cuộc sống đầy ý nghĩa trên đất mà còn có cuộc sống đời đời trong sự hiện diện của Đấng Christ.

Nếu bạn muốn tin nhận Chúa Giê Xu làm Cứu Chúa, bạn hãy nói với Thượng Đế những lời đơn sơ như sau: “Lạy Chúa, con biết con có tội chống nghịch Ngài nên đáng bị hình phạt, nhưng Chúa Giê Xu đã gánh lấy hình phạt thay cho con nhờ đó trong đức tin vào Chúa Giê Xu con được tha thứ. Con xin từ bỏ tội lỗi của con và đặt niềm tin vào sự cứu rỗi của Chúa. Cảm tạ ơn Chúa vì ân điển kỳ diệu và sự tha thứ của Ngài. A-men! (Nói những lời này hay những lời cầu nguyện khác, không giải cứu được bạn. Chỉ có niềm tin vào Chúa Giê Xu bạn mới được tha thứ tội. Lời cầu nguyện này là cách đơn giản để diễn tả niềm tin của bạn cho Thượng Đế và cảm ơn Ngài về sự tha thứ tội.)

Bạn có làm một quyết định với Đấng Christ vì những điều mà bạn đã đọc ở đây? Nếu đúng vậy, xin bạn vui lòng nhấn vào nút nhấn bên dưới: “Hôm nay tôi bằng lòng nhận Đấng Christ”.
Câu hỏi 141: Điều gì xảy ra sau khi chết?

Trả lời: 
Câu hỏi điều gì xảy ra sau khi chết có thể làm cho lúng túng. Kinh Thánh không nói rõ ràng về số phận của một người khi bước đến sự cuối cùng đời đời của họ. Kinh Thánh nói với chúng ta về thời khắc sau khi chết người ta được đưa lên thiên đàng hay xuống cõi địa ngục trên nền tảng người ấy có tin vào Chúa Giê Xu Christ là Cứu Chúa của họ. Đối với con cái Chúa, sau khi chết họ không còn hiện diện trong thân thể nhưng ở với Chúa.(II Cô-rinh-tô 5:6-8; Phi-líp 1:23) Đối với người không tin sau khi chết có nghĩa là hình phạt đời đời trong hỏa ngục (Lu-ca 16:22-23).

Đây là nơi chốn có thể làm cho lúng túng như là điều gì xảy ra sau khi chết. Khải Huyền 20:11-15 mô tả tất cả những người trong địa ngục bị ném vào trong hồ lửa. Khải Huyền 21-22 mô tả trời mới đất mới. Nơi đó dường như là nơi sống lại sau cùng vì vậy sau khi chết người ta được tạm trú trong thiên đàng hay địa ngục. Số phận đời đời của con người sẽ không thay đổi nhưng nơi chốn chính xác của số phận đời đời con người sẽ thay đổi. Vào một lúc đặc biệt sau khi chết con cái Chúa sẽ được đưa đến trời mới đất mới (Khải Huyền 21:1). Vào một lúc đặc biệt sau khi chết người không tin Chúa sẽ bị ném vào hồ lửa (Khải Huyền 20:11-15) Đây là số phận cuối cùng, đời đời của tất cả mọi người căn cứ vào toàn thể những gì người ta tin vào sự cứu rỗi duy nhất của Chúa Giê Xu Christ dành cho tội lỗi của họ.
Câu hỏi 142: Trời mới đất mới là gì?

Trả lời: 
Nhiều người có quan niệm sai lầm về thiên đàng như những gì đang thực sự hiện hữu. Khải Huyền chương 21-22 cho chúng ta một bức tranh chi tiết về trời mới và đất mới. Sau khi các sự kiện của ngày cuối cùng, trời và đất hiện nay sẽ được quăng xa và thay thế bằng trời mới và đất mới. Nơi các tín hữu ở đời đời là đất mới. Trái đất mới là thiên đàng nơi đó chúng ta sẽ ở vĩnh viễn. Đất mới là nơi có thành Jerusalem mới, thành phố thiên đàng. Đó là đất mới mà các cửa thành bằng ngọc và sẽ có đường phố bằng vàng.

Thiên đàng – Trái đất mới là nơi thể chất chúng ta sẽ ở với thân thể vật lý vinh hiển (I Cô-rinh-tô 15:35-58). Khái niệm rằng thiên đàng "trong đám mây" là không đúng với Kinh Thánh. Khái niệm rằng chúng ta sẽ là "những linh hồn trôi nổi chung quanh thiên đàng" cũng không đúng với Kinh Thánh. Thiên đàng mà các tín hữu sẽ kinh nghiệm là một hành tinh mới và hoàn hảo mà chúng ta sẽ sinh sống. Trái đất mới sẽ được miễn trừ tội lỗi, điều ác, bệnh tật, đau khổ, và cái chết. Nó giống tương tự như trái đất hiện tại của chúng ta, hoặc thậm chí tái dựng trái đất hiện nay của chúng ta, nhưng không có lời rủa sả của tội lỗi.

Trời mới như điều gì? Điều quan trọng hãy nhớ rằng trong suy nghĩ cổ xưa, "Thiên đàng" được xem là bầu trời và không gian bên ngoài, cũng như vương quốc nơi đó có Đức Chúa Trời cai trị. Vì thế khi Khải Huyền 21:1 nói đến trời mới, nó dường như chỉ ra toàn thể vũ trụ sẽ được tạo ra - một trái đất mới, những bầu trời mới, một không gian bên ngoài mới. Nó có vẻ như là thiên đàng của Chúa sẽ được tái tạo như vậy để cho tất cả mọi thứ trong vũ trụ “khởi đầu tươi mới", cho dù thể chất hay tinh thần. Chúng ta sẽ được bước vào trời mới vĩnh viễn? Có thể, nhưng chúng ta sẽ phải chờ đợi để tìm hiểu. Xin Chúa cho tất cả chúng ta được phép của Lời Đức Chúa Trời làm sáng tỏ sự hiểu biết của chúng ta về thiên đàng.
Câu hỏi 143: Chúng ta sẽ có thể nhìn thấy và biết bạn bè và các thành viên trong gia đình chúng ta trong Thiên đàng?

Trả lời: 
Nhiều người nói rằng việc đầu tiên họ muốn làm khi đến thiên đàng là gặp tất cả bạn bè và những người thân đã qua đời trước họ. Trong cõi đời đời, sẽ có nhiều thời gian để gặp, biết và dành thời gian với bạn bè và các thành viên trong gia đình của chúng ta. Tuy nhiên, đó không phải là sự tập trung chủ yếu của chúng ta ở trên Thiên đàng. Chúng ta sẽ được thêm nhiều sự thờ phượng Đức Chúa Trời và được hưởng các kỳ quan của Thiên đàng. Việc tái sum họp của chúng ta với những người thân yêu có nhiều khả năng để thuật lại các ân điển và vinh quang của Đức Chúa Trời trong đời sống của chúng ta, tình yêu tuyệt vời của Ngài, và các việc quyền năng của Ngài. Chúng ta sẽ vui hơn bởi vì tất cả chúng ta có thể ngợi khen và thờ phượng Chúa trong sự có mặt của các tín hữu khác, đặc biệt là với những người chúng ta đã yêu thương trên đất.

Kinh Thánh nói gì về việc chúng ta sẽ có thể nhận ra người ở thế giới bên kia không? Vua Sau-lơ nhận ra Sa-mu-ên khi bà đồng ở Ên-đô-rơ gọi Sa-mu-ên từ vương quốc của tử thần ( I Sa-mu-ên 28:8-17). Khi con trai sơ sinh của Đa-vít chết, Đa-vít tuyên bố: "Ta sẽ đi đến nó, nhưng nó sẽ không trở về với ta" ( II Sa-mu-ên 12:23). Đa-vít cho rằng ông sẽ có thể nhận ra con trai của ông ở Thiên đàng, mặc dù thực tế rằng con ông đã chết khi còn bé bỏng. Trong Lu-ca 16:19-31, Áp-ra-ham, La-xa-rơ, và người giàu tất cả đều nhận ra nhau sau khi chết. Tại nơi hóa hình, Môi-se và Ê-li đã có thể nhận biết nhau (Ma-thi-ơ 17:3-4). Trong các thí dụ này, Kinh Thánh dường như để cho chúng ta biết rằng chúng ta sẽ được nhận biết sau khi chết.

Kinh Thánh tuyên bố rằng khi chúng ta đến Thiên đàng, chúng ta "sẽ được giống Chúa Giê Su; vì chúng ta sẽ thấy Ngài là thật" ( I Giăng 3:2). Ngay như thân thể trên đất của chúng ta dòng dõi của người đầu tiên A-đam, vì thế thân thể phục sinh chúng ta giống như của Chúa cứu thế ( I Cô-rinh-tô 15:47). "Như chúng ta đã mang ảnh tượng của người thuộc về đất, thì chúng ta cũng sẽ mang ảnh tượng của người thuộc về trời. Vả, thể hay hư nát nầy phải mặc lấy sự không hay hư nát, và thể hay chết nầy phải mặc lấy sự không hay chết. "( I Cô-rinh-tô 15:49, 53). Nhiều người nhận ra Chúa Giê Su sau sự phục sinh của Ngài (Giăng 20:16, 20; 21:12; I Cô-rinh-tô 15:4-7). Nếu Chúa Giê Su đã được nhận biết trong thân thể vinh hiển của Ngài, chúng ta cũng sẽ được nhận biết trong thân thể vinh hiển của chúng ta. Có thể thấy những người thân yêu của chúng ta là một diện mạo vinh quang của Thiên đàng, về Đức Chúa Trời Ngài rất quan tâm, còn về chúng ta vẫn còn quá ít. Điều gì vui hơn khi được đoàn tụ với những người thân yêu của chúng ta và thờ phượng Đức Chúa Trời chung với họ mãi mãi.
Câu hỏi 144: Những người ở thiên đàng có thể nhìn xuống và xem thấy chúng ta những người vẫn còn trên trái đất?

Trả lời: 
Hê-bơ-rơ 12:1 cho thấy "Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng kiến vây lấy như đám mây rất lớn..." Một số người hiểu rằng “đám mây của các nhân chứng" là những người từ trời nhìn xuống chúng ta. Đó không phải là việc giải thích đúng. Hê-bơ-rơ chương 11 chép về nhiều người mà Thiên Chúa khen ngợi đức tin của họ. Những người này là những “người như đám mây chứng kiến". Họ là "nhân chứng" không phải ở chỗ đang nhìn xem chúng ta, mà đúng hơn là họ đã làm một gương mẫu cho chúng ta. Họ là chứng nhân cho Chúa cứu thế và Đức Chúa Trời và sự thật. Hê-bơ-rơ 12:1 tiếp theo "... chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội lỗi dễ vấn vương ta, lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta, " Vì cớ đức tin và sự siêng năng của Cơ Đốc nhân đã đi trước chúng ta, chúng ta nên lấy cảm ứng đó bước đi theo gương mẫu của họ.

Kinh Thánh không nói cụ thể có hay không có người trong thiên đàng nhìn xuống trên chúng ta là những người vẫn còn trên trái đất. Điều đó không chắc thuận lợi để có thể làm. Tại sao? Trước tiên, đôi khi họ thấy những điều sẽ gây ra cho họ buồn phiền và đau khổ, cụ thể là các hành vi tội lỗi và điều ác. Vì không có sự đau buồn, nước mắt, hoặc bất hạnh trong thiên đàng (Khải Huyền 21:4), dường như quan sát những sự kiện trên trái đất là điều không có thể có. Thứ hai, người ở trên trời rất bận tâm với việc thờ phượng Chúa và yêu thích những vinh quang của Thiên đàng, mà những điều ấy dường như có lợi ích chính đáng hơn những gì đang xảy ra ở đây trên trái đất. Một thực tế rất rõ ràng họ được tự do khỏi tội lỗi và được hiện diện với Đức Chúa Trời ở trên trời chắc chắn là quá đủ để quyến rũ sự chú ý của họ. Kinh Thánh không cho chúng ta thấy bất cứ lý do gì để tin rằng Đức Chúa Trời cho phép những người trong thiên đàng nhìn xuống những người thân yêu của họ là điều thật sự xảy ra.
Câu hỏi 145: Tòa phán xét của Chúa cứu thế là gì?

Trả lời: 
Rô ma 14:10-12 nói: "Vì chúng ta hết thảy sẽ ứng hầu trước tòa phán xét của Đấng Christ.... Như vậy, mỗi người trong chúng ta sẽ khai trình việc mình với Ðức Chúa Trời." II Cô-rinh-tô 5:10 cho chúng ta biết "Bởi vì chúng ta thảy đều phải ứng hầu trước tòa phán xét của Ðấng Christ, hầu cho mỗi người nhận lãnh tùy theo điều thiện hay điều ác mình đã làm lúc còn trong xác thịt." Trong bối cảnh này rõ ràng rằng cả hai đoạn Kinh Thánh đề cập đến các Cơ Đốc nhân, không phải nói đến người không tin Chúa. Tại tòa phán xét của Đấng Christ, bao gồm việc khai trình các việc tín hữu đã làm trong cuộc sống của họ với Chúa cứu thế. Tòa phán xét của Chúa cứu thế không quyết định về sự cứu rỗi; sự cứu rỗi đã được xác định bởi sự hi sinh của Chúa cứu thế cho chúng ta (I Giăng 2:2) và đức tin của chúng ta trong Ngài (Giăng 3:16). Tất cả các tội lỗi của chúng ta đã được tha thứ, và chúng ta sẽ không bao giờ bị án phán xét vì cớ tội lỗi (Rô ma 8:1). Chúng ta không nên nhìn vào tòa phán xét của Chúa cứu thế như là Đức Chúa Trời sẽ xét xử những tội lỗi của chúng ta, thay vì đoán phạt Đức Chúa Trời xét thưởng chúng ta về đời sống của chúng ta. Đúng như những gì Kinh Thánh nói, chúng ta sẽ phải khai trình công việc của mình. Một phần của điều này chắc chắn chúng ta sẽ trả lời về những tội lỗi của chúng ta đã phạm. Tuy nhiên, đó không phải là điểm chính của tòa phán xét của Đấng Christ.

Tại tòa phán xét của Chúa cứu thế những tín hữu được thưởng dựa trên cách thức họ phục vụ Chúa cứu thế một cách trung thực (I Cô-rinh-tô 9:4-27; II Ti-mô-thê 2:5). Một số trong những điều chúng ta có thể được đánh giá là tốt như thế nào đó là việc chúng ta vâng theo đại mạng lệnh của Chúa (Ma-thi-ơ 28:18-20), làm thế nào chúng ta đã chiến thắng tội lỗi (Rô ma 6:1-4), và làm thế nào chúng ta điều khiển miệng lưỡi của chúng ta (Gia cơ 3:1-9). Kinh Thánh nói các tín hữu nhận được những vương miện khác nhau dựa trên cách họ đã phục vụ Chúa trung thực như thế nào (I Cô-rinh-tô 9:4-27; II Ti-mô-thê 2:5). Các vương miện khác nhau được mô tả trong II Ti-mô-thê 2:5, II Ti-mô-thê 4:8, Gia cơ 1:12, I Phi-e-rơ 5:4, 2:10 và Khải Huyền. Gia cơ 1:12 là một bản tóm lược đầy đủ cách chúng ta nên nghĩ về tòa án của Đấng Christ: "Phước cho người bị cám dỗ; vì lúc đã chịu nổi sự thử thách rồi, thì sẽ lãnh mão triều thiên của sự sống mà Ðức Chúa Trời đã hứa cho kẻ kính mến Ngài."
Câu hỏi 146: Tòa án trắng vĩ đại là gì?

Trả lời: 
Tòa án trắng vĩ đại được mô tả trong Khải Huyền 20:11-15 là nơi phán xét cuối cùng cho người bị hư mất trước khi quăng vào hồ lửa. Chúng ta biết từ Khải Huyền 20:7-15 rằng sự phán xét này sẽ diễn ra sau một ngàn năm bình an và sau khi Sa-tan, con thú, và các tiên tri giả bị ném xuống hồ lửa (Khải Huyền 20:7-10). Những cuốn sách mở ra (Khải Huyền 20:12) ghi chép về các việc làm của mọi người, dù là tốt hay xấu, bởi vì Đức Chúa Trời biết tất cả mọi điều mà loài người đã từng nói, từng làm, hoặc thậm chí là suy nghĩ, và Ngài sẽ thưởng hay phạt mỗi người cách xứng đáng ( Thi Thiên 28:4; 62:12; Rô-ma 2:6; Khải Huyền 2:23; 18:6, 22:12).

Cũng tại thời điểm này, một cuốn sách khác được mở, được gọi là “Sách của sự sống" (Khải Huyền 20:12). Đây là cuốn sách xác định người sẽ được thừa hưởng sự sống đời đời với Đức Chúa Trời hay nhận hình phạt trong hồ lửa đời đời, cho dầu các tín hữu được có quyền về những việc làm của họ, đã được tha thứ trong Chúa cứu thế và tên của họ được viết trong “Sách sự sống từ khi sáng tạo thế giới" (Khải Huyền 17:8). Chúng ta cũng biết từ Kinh Thánh rằng tại nơi phán xét này người chết được "Phán xét tùy theo những việc họ đã làm" (Khải Huyền 20:12) và "Tên của bất cứ ai không được ghi trong sách sự sống" sẽ bị "ném vào trong hồ lửa" (Khải Huyền 20:15).

Sự kiện về phán xét cuối cùng cho tất cả mọi người kể cả người tin Chúa và những người không tin, được khẳng định rõ ràng trong nhiều đoạn Kinh Thánh. Mọi người sẽ có một ngày đứng trước Chúa cứu thế để được phán xét về những việc làm của mình. Trong lúc thật rõ ràng tòa án trắng vĩ đại là nơi phán xét cuối cùng, những tín hữu không đồng ý về những sự phán xét khác được đề cập trong Kinh Thánh muốn biết sự liên quan thế nào đến những người đặc biệt sẽ được phán xét tại tòa án trắng vĩ đại.

Một số Cơ Đốc nhân tin rằng Kinh Thánh chỉ ra ba sự phán xét khác nhau sắp tới. Trước hết là phán xét giữa chiên và dê hay là sự phán xét các quốc gia (Ma-thi-ơ 25:31-36). Điều này diễn ra sau giai đoạn đại nạn nhưng trước thiên hi niên; mục đích là để xác định xem ai sẽ được vào vương quốc ngàn năm bình an. Thứ hai là phán xét những công tác của Cơ Đốc nhân, thường được xem là tòa phán xét [bema] của Đấng Christ" (II Cô-rinh-tô 5:10). Tại tòa án này, các Cơ Đốc nhân sẽ nhận được mức độ khen thưởng cho các công tác của họ hoặc những sự phục vụ họ làm cho Thiên Chúa. Thứ ba là tòa án trắng vĩ đại ở cuối ngàn năm bình an. (Khải huyền 20:11-15). Đây là sự phán xét những người không tin, trong đó họ được đánh giá theo công việc làm và bị tuyên án phạt trong hồ lửa đời đời.

Những Cơ Đốc nhân khác tin tưởng rằng tất cả ba sự phán xét đều nói chung về sự phán xét cuối cùng không phải của ba lần phán xét riêng biệt. Nói cách khác, sự phán xét một lần tại tòa án trắng vĩ đại ở Khải Huyền 20:11-15 sẽ là thời gian mà người tin và người không tin được phán xét cùng một lúc. Những người có tên được tìm thấy trong sách sự sống sẽ được đánh giá các hành động của mình nhằm xác định những phần thưởng mà họ sẽ nhận được hay mất. Những người không có tên trong sách sự sống sẽ được đánh giá tùy theo những hành động của họ để quyết định hình phạt họ sẽ nhận lấy trong hồ lửa. Những người giữ quan điểm này tin rằng Ma-thi-ơ 25:31-46 mô tả về những gì diễn ra tại tòa án trắng vĩ đại. Chúng chỉ ra thực tế là kết quả của sự phán xét này giống như những gì được thấy sau này ở tòa án trắng vĩ đại trong Khải Huyền 20:11-15. Chiên (người tin Chúa) vào trong sự sống đời đời, trong khi dê (người không tin) bị ném vào "hình phạt đời đời" (Ma-thi-ơ 25:46).

Dầu cho quan điểm của bất cứ người nào chủ trương tòa án trắng vĩ đại, điều quan trọng là đừng bao giờ đánh mất tầm nhìn về các sự kiện liên quan đến ngày phán xét sắp tới. Đầu tiên, Chúa cứu thế Giê Su sẽ là thẩm phán, tất cả các người không tin sẽ bị phán xét bởi Chúa cứu thế, và họ sẽ bị trừng phạt theo các công việc mà họ đã làm. Kinh Thánh viết rất rõ ràng rằng người không tin chứa đựng cơn thịnh nộ chống lại chính họ (Rô ma 2:5) và rằng Đức Chúa Trời ban cho mỗi người theo những gì người ấy đã làm." (Rô ma 2:6). Người tin cũng sẽ được phán xét bởi Chúa cứu thế, nhưng vì sự công bình của Chúa cứu thế đã được trao cho chúng ta và tên của chúng ta được viết trong cuốn sách của sự sống, chúng ta sẽ được khen thưởng, nhưng không bị hình phạt, tùy theo việc làm của chúng ta. Rô-ma 14:10-12 nói rằng tất cả chúng ta sẽ đứng trước ngôi phán xét của Chúa cứu thế và mỗi người chúng ta sẽ được cho một chỗ ở với Thiên Chúa.
Câu hỏi 147: Địa ngục có thật không? Địa ngục có phải muôn đời?

Trả lời: 
Thật thú vị là tỉ lệ những người tin vào sự tồn tại của Thiên đàng cao hơn tin vào sự tồn tại của địa ngục. Dầu vậy theo lời Kinh Thánh địa ngục thực sự cũng như thiên đàng. Kinh Thánh dạy rõ ràng và dứt khoát rằng địa ngục là một nơi thực sự mà kẻ dữ, người không tin được gửi đến sau khi chết. Chúng ta tất cả đều phạm tội chống lại với Đức Chúa Trời (Rô ma 3:23). Hình phạt công bình dành cho tội lỗi đó là sự chết (Rô ma 6:23). Vì tất cả tội lỗi cao nhất của chúng ta là chống lại Đức Chúa Trời (Thi Thiên 51:4), vì Đức Chúa Trời là Đấng vô hạn và đời đời. Sự hình phạt cho tội lỗi, cái chết, cũng phải là vô hạn và vĩnh cửu. Địa ngục là sự chết vô hạn và đời đời mà chúng ta gặt được bởi vì tội lỗi của chúng ta.

Sự hình phạt của kẻ dữ chết trong địa ngục được mô tả trong toàn bộ Kinh Thánh như là hồ lửa đời đời" (Ma-thi-ơ 25:41), "Lửa không thể dập tắt" (Ma-thi-ơ 3:12), "Xấu hổ và bị khinh muôn đời" (Đa-ni-ên 12:2), một nơi nơi "lửa không hề tắt" (Mác 9:44-49), một nơi "đau khổ" và “lửa đốt " (Lu-ca 16:23-24), "hủy diệt mãi mãi" (II Tê-sa-lô-ni-ca 1:9), một nơi "khói của nổi đau khổ tăng mãi mãi và muôn đời" (Khải Huyền 14:10-11), một hồ "lưu huỳnh cháy", nơi kẻ dữ "đau khổ ngày đêm mãi mãi và muôn đời" (Khải Huyền 20:10).

Hình phạt của kẻ dữ trong địa ngục không bao giờ kết thúc cũng như hạnh phúc của người công bình trong thiên đàng. Chính Chúa Giê Su chỉ ra rằng các hình phạt trong địa ngục mãi mãi cũng như cuộc sống ở trên thiên đàng (Ma-thi-ơ 25:46). Kẻ dữ là đối tượng mãi mãi thuộc cơn giận và sự thịnh nộ của Đức Chúa Trời. Những người trong địa ngục sẽ thừa nhận sự công bình trọn vẹn của Đức Chúa Trời (Thi Thiên 76:10). Những ai ở địa ngục sẽ biết rằng hình phạt của họ là chính đáng mà chính họ xứng đáng bị phạt (Phục truyền 32:3-5). Đúng, địa ngục có thật. Đúng, địa ngục là nơi của đau khổ và trừng phạt kéo dài mãi mãi không bao giờ hết, không có kết thúc. Ngợi khen Ðức Chúa Trời qua Chúa Giê Su, chúng ta có thể thoát khỏi số phận này mãi mãi (Giăng 3:16, 18, 36).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét