Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Tình Mẹ

Kính thưa quý vị & các bạn! Trên đời nầy trong chúng ta không ai mà không có mẹ. Nói đến mẹ, ai cũng nói bằng yêu thương trìu mến. Chính vì thế mà cả thế giới phương Tây lẫn phương Đông đều dành một ngày cho mẹ.
Bên Đông Phương mỗi lần đến mùa báo hiếu, các con thường nhớ đến công đức sinh thành của mẹ, trong khi Tây Phương như thì tổ chức ngày của mẹ là ngày con cái có dịp tỏ lòng biết ơn các bậc sinh thành qua những câu chúc, những món quà, hay hành động viếng thăm mẹ, gọi điện thoại hay gởi thiệp chúc mừng những người mẹ ở xa. Là người Việt Nam, một dân tộc đề cao chữ hiếu, chúng ta không phải chỉ dành ra một ngày đặc biệt cho mẹ như nước Úc hay các nước Tây Phương khác mà dành cả cuộc đời mình để tỏ lòng quý yêu phụng dưỡng mẹ.
Vì mẹ chính là món quà của Đức Chúa Trời cho chúng ta: nếu không có mẹ thì không có ta. Nếu không có dòng sữa mẹ, nếu không có bàn tay dịu hiền của mẹ thì ta không thể sống đến ngày nay. Nếu không có tình yêu đùm bọc chở che của mẹ thì chúng ta không được sống yên vui trên mảnh đất tự do như thế nầy. Một trong những câu nói về mẹ mà tôi thích nhất là: “Mẹ là người vẫn kề cận, lúc nào cũng đứng bên cạnh ta trong khi tất cả mọi người khác đều xa lánh ta”
Thật lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, là đại dương lớn nhất so với các đại dương khác trên quả địa cầu nầy. Thật đây không chỉ là cảm nghĩ của Y Vân, người nhạc sĩ tài hoa của nước ta, mà cũng là cảm nghĩ chung của chúng ta những người con của mẹ. Có một bài thơ mà tôi đã có lần đọc qua trong ngày của mẹ năm nào - nội dung như sau:
Tình mẹ như một hãi đảo giữa đại dương mênh mông sâu rộng của cuộc đời.
Một nơi êm đềm, bình lặng, nơi nương náu khỏi những phong ba bão táp của cuộc đời.
Tình mẹ cột chặt phương Bắc bằng hy vọng,
Lòng nhẫn nại mẹ trói chặt phương Tây.
Lời dỗ khuyên mẹ ràng buộc phương Nam
Lòng điềm tĩnh mẹ thâu tóm phương Đông.
Trên hết tình mẹ giống như ngọn hải đăng chiếu rọi đức tin, lẽ thật.
Nhờ lời nguyện cầu của mẹ khiến ta vượt qua mọi cảnh đời thay đổi.
Ta sẽ tìm thấy thiên đàng nơi quả tim của mẹ.
Kính Thưa quý vị & các bạn! Sở dĩ tác giả đã cảm hứng đưa ra những vầng thơ nầy vì người đã tiếp nhận được tình mẹ, một người mẹ có lòng kính sợ Đấng Tạo Hóa, thương con mình đúng cách, biết cầu Trời, biết dùng lời Chúa dạy dỗ con mình. Tình cảm của mẹ dành cho con mình không phải là thứ tình cảm ích kỷ, thứ tình cảm vụ lợi, mà là tình cảm chứa đựng sự hy sinh, như có người nói rằng: “Có những bà mẹ thương con mình bằng tình thương ích kỷ: Muốn con mình chỉ sống cho mình. Một số bà mẹ khác thương con mình với tình thương mù quáng, họ chỉ sống cho con họ mà thôi. Con được nuông chiều con quá đáng, con xin gì cũng được, hậu quả là đứa con khi ra ngoài đời thì thất bại vì lúc nào cũng đòi hỏi, thiếu tự tin, sống bám vào người khác. Nhưng có một số người thương con mình bằng tình thương hy sinh, đã quên đi phúc lợi mình, dành thì giờ dạy dỗ, đào tạo con nên người, không tiếc với con bất cứ điều gì miễn con nên người là mẹ vui. Người mẹ nầy hết lòng kính sợ Đức Chúa Trời và lúc nào cũng nghĩ đến tha nhân.”
Trong Thánh Kinh có ghi lại câu chuyện của một người mẹ kỳ diệu. Người mẹ nầy đã được Chúa khen: “Nàng là là người có đức tin lớn. Lời cầu xin của nàng đã được chấp thuận”. Người mẹ nầy có một đứa con gái bị quỷ ám đã lâu nhưng một ngày kia bà biết có một Chúa Cứu Thế Jesus đến thành phố mình, bà không bỏ lỡ cơ hội, liền tìm đến Chúa van xin Ngài giải cứu con mình. Bởi đức tin nơi Chúa Cứu Thế và lòng thương con vô bờ bến, thương cho con đang bị đọa đày dưới quyền lực tối tăm, bà thiết tha cầu xin Chúa ra tay cứu độ. Thánh Sử ký thuật lại rằng: Một ngày kia Đức Chúa Jêsus rời xứ Giu đê đến miền Ty rơ và Si-đôn, đây là phần đất trong lãnh thổ của nước Li-ba-non, giáp ranh với xứ Do Thái về phía bắc. Một người đàn bà của đất nước nầy đến kêu cứu: “Lạy Chúa, con cháu David, xin thương xót tôi cùng! vì con gái tôi bị quỷ ám! Quỉ hành hạ nó khinh khiếp lắm”. Chúa Cứu Thế Jêsus chữa lành bệnh con bà ngay sau khi trắc nghiệm lòng tin của bà. Chúa thấy sự quyết tâm cầu xin không gì lay chuyển nổi.
Ngày nay có những gia đình, có những đứa con đang sống dưới quyền lực của sa tan, sống dưới sự áp bức của xì ke, ma túy, sống trong sự bội nghịch, để ngoài tai những lời dỗ khuyên tha thiết của mẹ cha. Những đứa nầy cần Chúa hơn hết, cho nên người mẹ khôn ngoan biết thương con phải tìm ngay đến Cứu Chúa Jêsus mà trình nôi khúc mình như hành động người mẹ kể trên. Qua lòng thương con và qua lòng tin quyết mãnh liệt của bà mà Chúa đã giải cứu con bà khỏi quyền lực của địa ngục.
Thưa quý vị và các bạn, ngày nay có nhiều người cầu nguyện nhưng không tin rằng Chúa nhậm lời mình, hoặc họ tuy cũng có đức tin nhưng chỉ trong một thời gian ngắn mà thôi, họ đã ngưng không chịu tiếp tục nài xin. Họ thấy, mình cầu nguyện trong một thời gian dài nhưng sao chưa thấy Chúa trả lời, họ đã bỏ cuộc.
Tại Hoa Kỳ có một bà mẹ với đứa con gái mình cầu nguyện cho cậu con trai sắp đi vào con đường hư hỏng và đã không còn thiết tha gì đến thờ phượng Chúa như trước, cậu đã vắng mặt trong các buổi thờ phượng. Không biết hai mẹ con nầy bắt đầu cầu nguyện từ lúc nào nhưng khi đến 3 giờ sáng thì người mẹ nói: “Đủ rồi con, mẹ tin rằng Chúa đã nghe lời cầu nguyện của hai mẹ con mình.” Đêm sau, khi hội thánh tổ chức chương trình thờ phượng Chúa. Cậu con trai bà đến thờ phượng Chúa, cậu mời Chúa Jêsus ngự vào tâm hồn, xưng nhận Chúa Jêsus làm Cứu Chúa mình. Cậu nói với mục sư tiến sĩ Chapman rằng đêm qua cậu không thể ngủ được đến lúc 3 giờ sáng cậu dâng đời sống mình cho Chúa. Đó chính là giờ mẹ cậu cảm nhận Chúa đã nhậm lời cầu nguyện bà.
Kính thưa Các bậc làm mẹ làm cha, Chúa biết quý vị bận rộn với cuộc sống, nhưng Ngài biết rõ không có ai vì quá bận rộn đến nỗi không có thì giờ cầu nguyện cho con mình. Chúa biết lòng quý vị, Chúa biết nan đề của quý vị. Ắt Ngài sẽ trả lời quý vị. Đừng chờ khi con có nan đề mới cầu nguyện, hãy cầu nguyện ngay đang khi con mình còn ngoan hiền, đừng chờ cho lớn lên mới cầu nguyện, hãy cầu xin Chúa đang lúc các con còn ấu thơ. Ngay cả con mình chưa được sinh ra. Hãy dâng con mình cho Chúa, vì Thượng Đế là Đấng Toàn Năng, Ngài đã không tiếc chính mạng sống của Con Một Ngài là Ngôi Hai Thượng Đế, đến trần gian chết thế loài người trong đó có quý vị và tôi, Chúa há lại tiếc những điều khác trên trần thế sao? Thánh Kinh chép: Chúa kêu gọi những người Ngài chỉ định. Khi chúng ta đáp ứng, Chúa tha thứ tội lỗi, nhìn nhận chúng ta là công chính. Người công chính được hưởng vinh quang đời đời. Trước chương trình kỳ diệu ấy, chúng ta còn biết nói gì? Một khi Thượng Đế đứng với chúng ta, còn ai dám chống lại chúng ta? Thượng Đế đã không tiếc chính Con Ngài, nhưng hy sinh Con để cứu chúng ta, hẳn Ngài cũng sẽ ban cho chúng ta mọi sự luôn với Con Ngài. (Rô ma 8:30-32)
Kính thưa quý vị & các bạn, Chúa Cứu Thế Jêsus là Đấng giàu có. Ngài cho chúng ta tất cả kho tàng phước hạnh của thiên đàng nhưng với điều kiện là chúng ta phải đón nhận bằng sự cầu nguyện. Quý vị có muốn cầu nguyện Chúa ban điều tốt nhất cho mình không? Trong Ngày Từ Mẫu hôm nay, tôi tin rằng tất cả những bà mẹ đều muốn xin Chúa đều tốt nhất không phải cho chính mình mà là cho con mình, như tôi đã nói ở trên. Người mẹ có lòng yêu Chúa không thương con mình bằng tình yêu ích kỷ, cũng không thương con mình một cách mù quáng mà thương con mình bằng tình yêu hy sinh. Chính nhờ tình yêu nầy mà cả mẹ lẫn con biết sống cho Chúa và sống cho tha nhân.
Ước mong quý vị là những người mẹ đến với Chúa để cầu nguyện cho con cái mình. Còn những người con, chúng ta có đến với Chúa để cầu xin Ngài ban ơn cho các bậc sinh thành của mình không? Riêng những ai không còn mẹ thì có Chúa giống như người mẹ lúc nào cũng chở che, an ủi, dỗ khuyên và kề cận bên ta trong mọi lối đi của cuộc đời, cho dù mọi người đều bỏ ta, Chúa vẫn ở lại với ta.
Nhân dịp Ngày Từ Mẫu tôi xin mời quý vị tiếp nhận Chúa Cứu Thế Jêsus vào tâm hồn. Tình yêu của Ngài hơn cả tình yêu mẹ hiền, Ngài đã hy sinh tánh mạng vì quý vị, Ngài cũng đã sống lại và đang chờ đợi quý vị tiếp nhận Ngài và món quà thiên đàng dành cho những ai tin nhận Ngài.
Mục sư Ngô Minh Quang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét