Trong cuộc sống, đi tìm bạn bè, làm bạn với nhau và đánh mất nhau là một quá trình thường lặp lại. Tùy ở từng mối quan hệ mà chu trình đi từ tìm bạn đến làm bạn đến mất bạn dài hay ngắn khác nhau ở mỗi người.
Ớ có nên dừng lại tại đây không nhỉ? Vì cái mô típ này nghe cứ quen quen, phải rồi, đó là cụm từ “quen thuộc” mà thầy giáo chủ nhiệm lớp cấp 3 của tôi hay dùng để bắt đầu, mỗi lúc cần thuyết cho cái đám học trò đang chảy nước mắt vì buồn ngủ bên dưới bục giảng về một vấn đề gì đó cần phải chấn chỉnh. Nhưng có lẽ, tôi sẽ vẫn bắt đầu với cụm từ này, vì nó phổ thông quá, nó cũng như “bạn bè”.
Trong cuộc sống, đi tìm bạn bè, làm bạn với nhau và đánh mất nhau là một quá trình thường lặp lại. Tùy ở từng mối quan hệ mà chu trình đi từ tìm bạn đến làm bạn đến mất bạn dài hay ngắn khác nhau ở mỗi người. Có người thì để tìm được một người bạn thực sự cho mình rất khó, họ phải trải qua rất nhiều, rất nhiều những mối quan hệ phức tạp khác nhau, trải qua thời gian dài tìm hiểu thì mới nhận ra đâu là bạn của mình. Còn có những người thì quá trình tìm bạn, gặp bạn chỉ đơn thuần diễn ra gói gọn trong một khoảnh khắc, rất tình cờ và đầy bất ngờ.
Tôi không nói đến chuyện yêu đương ở đây, vì đã từng có một cậu bạn, nói với tôi rằng: “Tình yêu thì có thể mất đi, nhưng tình bạn thì sẽ còn lại mãi mãi.” Và quả thực đến giờ thì nghiệm lại câu này, tôi vẫn thấy nó đúng, tôi và nó đã làm bạn với nhau kể từ khi vào đại học, và cho đến giờ dù kẻ Nam người Bắc, chúng tôi vẫn thường xuyên nhắn tin, trao đổi, khích lệ nhau học tập, động viên và chia sẻ nhiều chuyện cùng nhau.
Chuyện làm bạn ấy, nó rất kì lạ, có khi bạn đi tìm một người bạn ấy, rất khó khăn và trắc trở, nhưng rồi đùng một phát, người đó tự nhiên xuất hiện, và nhiều khi khiến thế giới của bạn có một chút chao đảo. Phải rồi, khi mà bạn đang quen sống trong cái thế giới chỉ có bản thân mình, rồi tự nhiên có một người nữa nhảy vào, chia sẻ mọi thứ với bạn, thì đương nhiên nó sẽ chao đảo rồi, đâu có thể bình thường được như trước.
Và khi đó, bạn vừa vui mừng, lại vừa có chút lo sợ, vì người bạn ấy là nơi mà bạn vừa có thể chia sẻ chút gì trong cuộc sống, lại sợ rằng bạn ta sẽ làm cho cuộc sống vốn yên bình của ta hỗn loạn. Ấy là khởi thủy của sự làm bạn, tình bạn nào rồi cũng đi qua chút e dè, chút ngại, chút sợ và chút khó khăn, có vậy thì sợi dây tình bạn mới bền chặt được.
Khi mà những gì trải qua bên nhau giữa hai con người đủ nhiều, đủ sâu sắc, họ sẽ trở thành một cặp bạn bè thân thiết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét