Cứ tưởng từ lâu thành cổ tích,
Chuyện người “Thợ Mộc” bị đóng đinh,
Trên đồi hoang một chiều hoang tái,
Mà nguyên nhân cũng một chuyện tình !
Nhưng Người đến, Người đi rồi ở lại,
Để trần gian nhắc mãi chuyện ngày xưa.
Tình yêu mà, nói bao nhiêu cho đủ !
Và khổ đau, kể mấy cho vừa !
Thế giới từ lâu có bao “Ngày thứ Sáu”,
Ngày khổ đau, phản bội, nhục hình.
Ngày tai ương hoạn nạn với điêu linh,
Ngày mẹ mất con, vợ xa chồng, và trẻ em mồ côi lưu lạc.
Thứ Sáu của tai nạn trên đường cao tốc,
Của chuyền bay “Mất Hút” (MH 370) mù tăm,
Của phà Sewol biền biệt lặng thầm,
Bao sinh mạng dập vùi trong vực thẳm !
Thứ Sáu của chiều xưa ảm đạm,
Của hôm nay ai oán đoạn trường,
Của trần gian mang kiếp phận bi thương,
Của thập giá mang tên chung tội lỗi !
Ngài vẫn còn đi trên khắp lối,
Vẫn mang thập giá với anh em.
Mang hết khổ đau và tội lỗi,
Để làm nên của lễ diệu hiền.
Xin nhắn ai về mang thập giá,
Như người kẻ trộm ở kề bên,
Đời vẫn còn đây ngày thứ Sáu,
Nhưng kìa hy vọng đã bừng lên !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét